Cùng với ý chí cao độ, tôi đã chạy bộ mỗi ngày trong suốt quãng thời gian 2 tháng. Và khi quá trình này kết thúc, tôi nhận ra được những sự thay đổi toàn diện vượt cả mong đợi.
Chạy bộ mỗi ngày luôn được chia ra làm hai trường phái: “Những người thức dậy mỗi sáng sẵn sàng để sải bước” và “những người thức dậy để tắt chuông báo thức (n lần)”.
Không chỉ tôi, mà rất nhiều người có khả năng lao đầu vào một cuộc chiến giành thứ hạng trong môi trường làm việc; chứ không phải là cuộc chiến để kiếm soát được cân nặng. Dần dà, kích thước đã trở thành một nỗi ám ảnh, thấm đượm vào từng khía cạnh trong cuộc sống của tôi.
Như cái cách mà tôi hầu như khó có thể chọn cho mình một món đồ vừa ý. Hay sau những bữa đi chơi đêm, tôi thức dậy trong sợ hãi nhìn thấy những bức ảnh mà mình sẽ được tag. Mặc dù khi ở trường luôn có những giờ giáo dục thể chất nhưng chúng dường như trở thành nỗi ám ảnh với tôi hơn là công cụ để luyện tập.
Đã đến lúc thay đổi
Nhưng cuộc sống của tôi bắt đầu có sự biến chuyển khi tôi nhận công việc bán thời gian tại một trại Hè. Tôi dành nhiều người để theo dõi và cố vấn các hoạt động nơi đây. Và do đòi hỏi tính chất công việc mà tôi phải chạy bộ mỗi ngày rất nhiều. Đó cũng là lúc tôi nhận ra: Đã đến lúc phải thay đổi.
Vì thế tôi đã tự hứa với mình: Mỗi ngày sẽ chạy đến một cột đèn đường theo khoảng cách xa dần và quay về nơi ngủ. Cũng như tự ước tính đường chạy này dài gần 2km. Theo các tiêu chuẩn của những người chạy bộ thì đây là một khoảng cách ngắn. Nhưng với tôi thời điểm ấy, đó quả là một chặng đường của sự nỗ lực; bởi tôi vốn dĩ chưa bao giờ chạy được tròn 1km.
Cùng với ý chí cao độ, tôi đã chạy bộ mỗi ngày trong suốt quãng thời gian 2 tháng làm việc tại đây. Khi quá trình này kết thúc, cũng là lúc tôi nhận ra được những sự thay đổi toàn diện. Tôi đã đi từ sợ hãi môn thể thao này; để trở thành một huấn luyện viên cho những đường chạy dài. Cũng như tự tin hơn, mạnh dạn hơn trong mọi khía cạnh của cuộc sống. Vì thế tôi sẽ bật mí cho bạn những bí mật giúp tôi có thể thực hiện được “kế hoạch” này.
Biến nó thành thói quen
Tôi đã lên một kế hoạch và địa điểm cụ thể cho việc chạy bộ mỗi ngày.
- Thời gian: Sau bữa trưa
- Quãng chạy: đoạn đường dài phủ đầy cây.
Theo nghiên cứu của Tạp chí Tâm lý học Sức khỏe Anhcho thấy 91% những người viết ra cụ thể kế hoạch của họ sẽ có khả năng thực hiện chúng tốt hơn. Việc chạy bộ trở thành một phần không thể thiếu cho một ngày; và tuyệt đối không chệch khỏi kế hoạch bất kể chuyện gì. Tôi đã thực hiện nó mà không cần suy nghĩ, như việc đánh răng hoặc khử mùi mỗi sáng vậy.
Kiểm soát những gì có thể
Sau mỗi buổi trưa, tôi phải thực sự nghiêm khắc với bản thân về kế hoạch của mình. Vì thế, tôi cũng phải hạn chế hết sức những gì rườm rà có thể. Như việc bản thân sẽ mặc cùng một loại quần áo để chạy bộ mỗi ngày: quần đen và áo thun cổ chữ V. Cũng như hãy tự thoả hiệp với bản thân rằng cuối mỗi giờ chạy sẽ có một chút “bốc mùi”. Nhưng dù sao đó cũng là trại hè, và mục đích chính là để luyện tập chứ không phải đi fashion week.
Tôi cũng tạo ra một playlist nhạc phù hợp cho việc chạy bộ. Các nhà nghiên cứu cũng chỉ ra nhịp điệu có ảnh hưởng lớn đến quá trình của bạn. Hầu hết những người khi chạy bộ sẽ có nhịp tim rơi vào khoảng 180 nhịp/phút. Vì thế hãy chọn cho mình một list nhạc phù hợp.
Đặt mục tiêu thông minh
Thực sự mục tiêu ban đầu tôi đặt ra cho việc chạy bộ mỗi ngày là: Tôi muốn giảm một số cân nhất định để mặc vừa những chiếc quần jean đẹp mắt. Đừng cố gắng phải thực hiện những mục đích quá lớn lao. Thay vào đó hãy đặt cho mình một mục tiêu ngắn hạn. Từng bước một bền sức tới kết quả lớn lao hơn. Rồi bạn sẽ nhận được quả ngọt lớn lao hơn bạn nghĩ đấy.
Đừng quá khắt khe với bản thân
Để ăn mừng thành quả vượt sức mong đợi; tôi đã lấy đồng hồ công tơ mét để tính khoảng cách bản thân chạy được trong 15 phút. Tôi đã dành toàn bộ thời gian 60 ngày để tin rằng khoảng cách ấy gần 2km; nhưng thực tế đáng xấu hổ là chúng chỉ dài chưa đến 1km. Tôi biết rằng bản thân mình chưa bao giờ là một người chạy bộ tốt nhất. Nhưng ít nhất tôi đã nỗ lực, và đó mới là điều làm tôi cảm thấy tự hào.
Mùa Hè năm đó, tôi đã học được cách yêu thương những gì mà chạy bộ mỗi ngày mang lại thành quả cho tôi. Đó là nỗ lực không ngừng nghỉ và niềm tin rằng tôi có thể đạt được những gì mình muốn. Và dù mười hai năm sau, tôi vẫn chạy bộ đều đặn và đuổi theo cảm hứng ấy mỗi ngày.